Trời lạnh qua ta mới làm đc một nửa, các nàng đọc tạm nhé, yêu yêu!
Bản edit này chỉ đúng 60, 70% các nàng đừng chém ta nhé
Không ai được phép mang bản edit của ta và nàng tuyết ra khỏi đây trừ khi được ta và nàng ấy đồng ý………….xin cảm ơn
Ai muốn đọc từ chap 1-94 thì vao đây nha http://peonylover.wordpress.com/
Ly hôn đi điện hạ chap 115.1
edit: heolunquay
Beta: huongntd
“Vâng, chờ cha cùng tới công ty ” Tô Thượng Đông do dự nói, cùng Tô Viễn Hành tới bàn ăn, nơi đó đã sớm bày biện một chút đồ ăn, Tô Viễn Hành ngồi xuống một bên, một bên hỏi người ở,“Tiểu thư đã mấy ngày không trở về đúng không”
“Ân huệ đang ở bệnh viện, tiện để chăm sóc Tu Vũ ” Tô Thượng Đông trả lời, trên thực tế theo Tô Thượng Đông biết sau khi trở về Tô Ân Huệ cũng rất ít đến công ty, mà lần này Tô Thượng Đông về nước, cũng không xác định là ngắn.
“Nếu biết trước như vậy, thì lúc trước đừng làm” Tô Viễn Hành ho khan, đã muốn nói xong, Phạm Tu Vũ cũng là con rể hắn vừa lòng, nếu không có Âu Thừa Duẫn, có lẽ hắn cũng đã lo lắng, chẳng qua bây giờ hắn phải tự mình xử lý, cũng là ngoài ý muốn của hắn, thiệt thòi cũng là hắn chịu.
“Thượng đông, con không chuẩn bị quay về nước Mĩ sao? Bên kia công ty làm sao chứ? ” Tô Thượng Đông được Tô Xa Kiện bồi dưỡng, vì có một ngày có thể trở thành con bài, giúp hắn xây dựng cơ nghiệp trong nước, mà sức khỏe hắn cũng không như trước, vẫn yên tâm đem sự nghiệp giao cho con cả, hắn cũng không đoán được hắn về nước nhanh như vậy. Chuyện này, hắn cũng không có hỏi nhiều.
Vân Nhi cùng Ân Huệ hắn cũng đã tính toán, chỉ là hiện tại không tới phiên hắn quan tâm.
“Tạm thời con ở lại một thời gian, bên đó, con đã giao cho người tin cậy rồi, cha đừng lo.” Tô Thượng Đông nói ra ý nghĩ của mình cũng không cần được hắn đồng ý, mà trên thực tế Tô Viễn Hành không có lý do gì phản đối, đây cũng là hy vọng của hắn.
Theo như kết quản bình chọn người tài, hắn tin tưởng sự nghiệp ở trên tay Tô Đông sẽ phát triển tốt.
Hắn coi trọng con cùng con rể đều là trùm thiên hạ, xem ra thật đúng lúc hắn về hưu.
Tô Thượng Đông không nhắc tới chuyện Vân Nhi với Tô Viễn Hành, chính bởi vì hắn còn không xác định được chút chuyện, nhưng vô luận như thế nào, hắn cũng không làm cho Âu Thừa Duẫn lại có cơ hội bắt nạt Vân Nhi. Nhìn đến cô khóc, hắn đau lòng.
Vân Nhi ngủ vừa, cảm giác tinh thần lại đã trở lại, tập căn phòng xa lạ này làm cho nàng cảm thấy có chút không được thỏa mái, nàng và Thương Nhĩ Kỳ một nam một nữ, ở chung, luôn làm cho nàng có chút e dè.
“Em dậy rồi sao? ” Vân Nhi quay lại, Thương Nhĩ Kỳ đã cầm một đĩa thịt mùi thơm ngát, tràn ngập, Vân Nhi liền cảm giác được đói bụng một chút, nàng ngạc nhiên nói, “Anh còn có thể nấu cơm sao? ”
“Đương nhiên là không, ngu ngốc, chẳng lẽ em không biết hiện nay có một loại chỗ bán fast food sao.” Thương Nhĩ Kỳ tươi cười ấm áp vẫn vào trêu chọc Vân Nhi, nàng đi qua Thương Nhĩ Kỳ bưng lên đưa tới trước mặt nàng, trước mắt toả ra hơi nóng làm trong mắt cô có một tầng sương mù.
Ta hứa mai sẽ post phần còn lại cho các nàng.